Sự thanh vắng cho phép chúng ta nhìn nhận một cách thành thật và không nổi loạn với tâm mình. Chúng ta có thể dần dần loại bỏ ý niệm xây dựng một mẫu người mà ta phải trở thành, hay về mẫu người mà ta muốn trở thành, hay mẫu người mà chúng ta nghĩ người khác cho rằng ta muốn hay phải trở thành. Chúng ta hãy từ bỏ hết những ý niệm này và chỉ nhìn thẳng vào con người thật của chính mình với tâm bi mẫn và lòng hoan hỷ. Khi đó sự vắng vẻ sẽ không còn là mối đe dọa hay đau buồn, không phải là sự trừng phạt nữa.
Sự thanh vắng không cho ta giải pháp hay điểm đứng. Nó thách thức ta để ta bước vào một thế giới không có điểm tựa, không có sự phân chia hay hợp nhất. Đây được gọi là con đường trung đạo – đây là cách mô tả khác con đường dấn thân của Bồ-tát.
Khi thức dậy vào buổi sáng, ở bên ngoài kia, không có nơi nào đem đến cho ta sự phiền lòng của sự xa lánh và cô đơn, liệu ta có xem đó như là cơ hội vàng cho mình không? Thay vì tự hành hạ mình hay cảm thấy những điều tồi tệ đang diễn ra, ngay trong khoảnh khắc buồn bã và khát khao ấy, liệu ta có thể thư giản và chạm vào khoảng không vô hạn của trái tim con người không? Lần tới khi có cơ hội, hãy trải nghiệm điều đó.
Pema Chodron
Thuỷ Dung dịch