Mọi hướng dẫn về tỉnh thức đều có cùng
một điểm chung: Hãy có mặt ngay chỗ ta đang đứng. Tỉnh thức giữ cho ta có mặt
ngay chỗ ta đang đứng cả về không gian lẫn thời gian. Khi chúng tôi dừng lại ở
đó và không hành động, không đè nén, không đổ lỗi cho ai khác, và cũng không tự
trách mình, ở đó chúng ta gặp một câu hỏi mở mà không có câu trả lời. Ở đó,
chúng ta gặp chính mình.
Vấn đề là liên tục khám phá chứ không
chạy trốn, ngay cả khi chúng ta thấy rằng cái gì đó là không phải như chúng ta
nghĩ. Đó là những gì chúng ta sẽ khám phá một lần nữa, một lần nữa và một lần nữa.
Chẳng có gì giống như chúng ta nghĩ đâu. Tôi dám đoan chắc như vậy. “Không”
không phải là như chúng ta nghĩ. Tỉnh thức hay sợ hãi cũng vậy. Bi mẫn không phải
như chúng ta nghĩ. Tình yêu, Phật tính, lòng can đảm - tất cả đều là những mã
ngôn từ chỉ cho những thứ mà chúng ta không thực biết trong tâm trí, nhưng bất
cứ ai trong chúng ta cũng đều có thể trải nghiệm. Đây là những ngôn từ dùng để
mô tả cuộc sống thực khi mà chúng ta để cho mọi thứ tự biểu hiện và chúng ta thực
sự sống trong giây phút hiện tại.
Con đường của Bồ-tát không phải là con đường đi lên thiên đường hay đến một nơi thật sự thoải mái. Muốn tìm một nơi mà ở đó tất cả mọi thứ đều tốt chỉ làm cho chúng ta đau khổ mà thôi. Luôn luôn tìm kiếm niềm vui và tránh đau khổ chính là cách buộc mình trong sinh tử luân hồi. Khi nào chúng ta còn tin rằng có cái gì đó có thể làm thỏa mãn lâu dài lòng mong cầu sự an ổn của chúng ta, thì đau khổ là điều không thể tránh khỏi. Sự thật là mọi điều luôn luôn trong quá trình chuyển đổi. Vậy nên, "Không chấp giữ vào điều gì cả" là cội nguồn của hạnh phúc. Nếu chúng ta cho phép mình dừng lại ở đây, chúng ta sẽ thấy đó là một thế giới thuần thục, hòa nhã, và rộng mở. Đó chính là con đường vô uý - không lo sợ.
Pema Chodron
Thuỷ Dung dịch