TLNX: Bài Ý vốn là một bài kệ chứ không phải là thơ. Bài kệ này được tìm thấy trong bộ Chơn Lý, một tập luận rất quý về Pháp lý nhà Phật của Tổ sư Minh Đăng Quang (1923-?). Ý ở đây được gọi là một bài thơ đơn giản vì nó có chất thơ.
Nguồn đời nước chảy thận chiều,
Cảm thương cái bọt riu riu xuôi dòng!
Chất thơ thì có thể có trong cảm nhận của người này mà không có trong cảm nhận của người khác! Hờ hờ!
Bài thơ này giàu chất người chất đạo. Và đặc biệt, nếu chúng ta thử xếp chân ngồi lại vài ngày, sau đó đọc bài Ý, chúng ta sẽ thấy Ý như một bài thơ thiền rất bình thường mà đượm chất. Chất thiền ở đây sẽ gợi cho chúng ta một cách Ngó, Nghe, Ngửi, Nếm, Sờ hoàn toàn khác!
Chất thơ thì có thể có trong cảm nhận của người này mà không có trong cảm nhận của người khác! Hờ hờ!
Bài thơ này giàu chất người chất đạo. Và đặc biệt, nếu chúng ta thử xếp chân ngồi lại vài ngày, sau đó đọc bài Ý, chúng ta sẽ thấy Ý như một bài thơ thiền rất bình thường mà đượm chất. Chất thiền ở đây sẽ gợi cho chúng ta một cách Ngó, Nghe, Ngửi, Nếm, Sờ hoàn toàn khác!
-------------------------------------------------
Con người cái ý vốn
hai,
Khi mừng khi giận, đổi thay không lường
Vội vàng khi ghét khi thương,
Khi vui, vui ngất, khi buồn buồn hiu.
Muốn, ưa tạo sắm đủ điều,
Rồi khi chê chán bỏ liều như chơi!