1) Một thời, Thế Tôn trú ở Vesàli, Đại Lâm, tại Trùng các
giảng đường.
2) – Ví như, này các Tỷ-kheo, một người quăng một khúc gỗ có
một lỗ hổng vào biển lớn. Tại đấy có con rùa mù, sau mỗi trăm năm nổi lên một
lần.
3) Các Ông nghĩ thế nào, này các Tỷ-kheo, con rùa mù ấy sau
mỗi trăm năm nổi lên một lần, có thể chui cổ vào khúc gỗ có một lỗ hổng hay
không?
– Năm khi mười họa may ra có thể được, bạch Thế Tôn, sau một
thời gian dài.
4) – Ta tuyên bố rằng còn mau hơn, này các Tỷ-kheo, là con
rùa mù ấy, sau mỗi trăm năm nổi lên một lần, có thể chui cổ vào khúc gỗ có một
lỗ hổng ấy; còn hơn kẻ ngu, khi một lần đã rơi vào đọa xứ để được làm người trở
lại. Vì sao?
5) Vì rằng ở đấy không có pháp hành, chánh hành, thiện
nghiệp, phước nghiệp. Ở đấy, này các Tỷ-kheo, chỉ có ăn thịt lẫn nhau, và chỉ
có người yếu bị ăn thịt. Vì sao?