Mạt pháp có nghĩa là bám víu tôn thờ chấp chặt hình thức mà để
cho nội dung tàn lụi. Nhưng mà các bạn hãy cho tôi nói thẳng những cảm nghĩ
chân thành của tôi. Phật chất cần thiết mà tôi nói đây là sự chứng đắc, là sự
tiếp xúc thường xuyên giữa tâm linh và chân lý, giữa tâm linh và bản thể, giữa
tâm linh và Niết bàn. Phật chất ấy không biết đến hình thức, không biết đến
hưng phế, không biết đến tổ chức, không biết đến bàn cãi, không biết đến quy
chế, không biết đến lo toan, không biết đến vôi gạch. Không biết, nhưng mà cái
gì cũng biết. Nghĩa là có sự hiện hữu của Phật chất thì tất cả đều có. Và nghĩa
là nếu không có sự hiện hữu của Phật chất thì tất cả những cái kia đều là vô
nghĩa, đều không có.
Đức Phật của thế kỷ chúng ta
Thiền sư Nhất Hạnh
(Nguồn:
Thích Nhất Hạnh, 2010, Đạo Phật đi vào cuộc đời, Nxb Phương Đông, tr.79-108)
Phật tử khi gặp những bước khó khăn và những cảnh tượng bất như
ý trên con đường hành đạo, thường hay thở than "đời mạt pháp mà" với
một ý thức cam chịu tiêu cực, đôi khi chán nản nữa. Đời mạt pháp có nghĩa là
giai đoạn Chánh pháp đã suy vong, suy vong từ nội dung đến hình thức, suy vong
từ nhận thức đến hành trì. Mạt pháp có nghĩa là giáo pháp đã đến lúc cùng mạt.
Ý thức rằng giáo pháp đã đến thời cùng mạt, ai mà chẳng buồn, ai mà chẳng nản ?
Nhưng chúng ta không đau xót mấy vì ý thức ấy, bởi vì chúng ta còn mang một niềm
hy vọng chan chứa trong tâm hồn: đó là niềm hy vọng ở đức Phật tương lai, đức
Phật Di Lặc. Đức Phật Di Lặc sẽ ra đời và chánh pháp lại sẽ được tỏ rạng. Mỗi
khi nghĩ đến Đức Di Lặc, tôi cứ tưởng tượng đó là một vị Phật có hào quang sáng
ngời bao quanh thân thể phương phi đẹp đẽ, có ba mươi hai tướng tốt, tám mươi
vẻ đẹp, đang phóng quang thuyết pháp cho đại chúng nhân thiên nghe. Ngài ngự
trên pháp tòa cao rộng, và tôi, tôi đang được quì dưới chân Ngài, tai nghe lời
Ngài, mắt thấy thân Ngài và mũi ngửi hương áo cà sa của Ngài. Tôi thích quá. Và
tôi đã chờ đợi. Tôi vẫn cứ nghĩ rằng Ngài sẽ ra đời vào khoảng năm 1950 hay là
1960, hay muộn lắm là năm 1970. Ai biết được đích là năm nào Ngài sẽ ra đời
nhưng hồi đó, tôi đã quyết chắc như vậy, nghĩa là sẽ ra đời muộn lắm là vào
khoảng năm 1970, tức là năm tôi 44 tuổi, nhiều hơn tuổi "bất hoặc"
bốn năm. Ai cũng than van đời này là đời mạt pháp thế thì Ngài còn sung sướng
gì mà nấn ná mãi ở nội viện Đâu Suất, không chịu hạ sinh để đốt đuốc chánh pháp
ở cõi Ta Bà ?