Chúng ta nuôi
dưỡng lòng bi mẫn để tâm mình trở nên thanh tịnh hơn và cũng để trở nên chân thật
hơn với bản thân, biết cách bao dung hơn về việc khi nào khép lòng lại. Không cần
phải khắc khe hay biện minh cho mình, chúng ta can đảm đối mặt với đau khổ. Đây
có thể là đau khổ nảy sinh do ta dựng lên các rào cản, hoặc là đau khổ khi ta mở
lòng tiếp xúc với nỗi đau của chính mình hay của người khác. Chúng ta đã học được
rất nhiều từ những thất bại cũng như từ những thành công của mình. Thông qua việc
nuôi dưỡng lòng bi mẫn, chúng ta qui hợp toàn bộ trải nghiệm của mình – từ khổ
đau và cảm thông đến tàn bạo và khủng bố. Phải thực hành như vậy. Lòng bi mẫn
không phải là một mối quan hệ giữa người chữa lành và những người bị thương. Đó
là một mối quan hệ giữa những giá trị cân bằng. Chỉ khi chúng ta biết miền tối
của chúng ta, chúng ta mới có thể có mặt với bóng tối của người khác. Lòng bi mẫn
trở thành thực tế khi chúng ta nhận ra bản tính chung của nhân loại.
Cũng như trong
tất cả các cách thực hành bốn tâm vô lượng, chúng ta nên bắt đầu thực hành tâm
bi từ chỗ chúng ta đang có và sau đó mở rộng khả năng của mình. Chúng ta bắt đầu
bằng cách định vị khả năng thực có của mình trước bể khổ của cuộc đời. Chúng ta
có thể liệt kê những người mà chúng ta có thể hướng tâm khởi lòng bi mẫn. Người
đó có thể là anh em, con cháu, bạn bè của chúng ta đang sợ chết, cũng như những
người chúng ta chỉ biết qua sách vở hoặc báo chí. Cốt yếu là để tiếp xúc được
lòng bi mẫn chân thật, bất kể là lòng bi mẫn đó khởi nguồn từ đâu. Sau đó,
chúng ta có thể thực hiện theo các công thức ba bước: "Cầu cho tôi được giải
thoát khỏi khổ đau. Cầu cho bạn được giải thoát khỏi khổ đau. Cầu cho tất cả
chúng ta được giải thoát khổ đau". Chúng ta cũng có thể thực tập theo quá
trình bảy bước chính thức được trình bày trong mục 35, bằng cách sử dụng lời dẫn
"Cầu cho tôi được giải thoát khỏi đau khổ và nguồn gốc của đau khổ”, hoặc
dùng lời của mình. Giống như tất cả các cách luyện tập bồ-đề tâm, tốt nhất là
thực tập tâm bi trong thời ngồi thiền.