Những thiền sinh trong một thiền viện nọ rất kính sợ vị thầy đã lớn tuổi của họ, không phải vì ngài quá nghiêm khắc mà bởi vì dường như không có điều gì có thể gây cho ngài bực bội hay mất bình tỉnh. Họ nhận thấy ngài là một người cao cả và thậm chí rất đáng kính sợ.
Một hôm, các thiền sinh muốn thử người thầy của mình. Một nhóm thiền sinh núp tại một góc tối của thiền đường và chờ đợi người thầy đi ngang qua. Một lúc sau, vị thầy đi ngang, tay cầm một tách trà nóng. Đúng ngay lúc ông đi qua chỗ họ núp, tất cả bọn họ chạy xổ ra và cùng hét toáng lên. Tuy vậy vị thầy cũng chẳng có phản ứng gì cả. Ông lặng lẽ đi đến một chiếc bàn nhỏ ở cuối thiền đường, đặt tách trà xuống, ngồi dựa vào tường và tấm tức khóc vì bị sốc.
Tuệ Ẩn