Tâm bồ-đề (Bodhichitta) có nguồn gốc từ tiếng Sanskrit, có
nghĩa là tâm giác ngộ. Cũng giống như bơ tiềm ẩn trong sữa và dầu tiềm ẩn trong
hạt mè, chốn bình yên của tâm bồ-đề luôn tiềm ẩn trong bạn và tôi. Có thể xem tâm
bồ-đề như khả năng yêu thương của mỗi chúng ta. Dù cho chúng ta có xấu xa, ích
kỉ, tham lam như thế nào chăng nữa, thì tâm bồ-đề vẫn không thể mất đi, mãi mãi
trong cuộc sống này, vẹn nguyên, không bao giờ sứt mẻ.
Không Trói Buộc: Văn hóa Cho Nhận trong Phật Giáo
Thầy không bao giờ tìm cách bảo học trò của mình nên bố thí cúng dường.
Ngay cả khi tu viện của chúng tôi còn nghèo, Thầy không bao giờ tỏ ra túng
thiếu, không bao giờ lạm dụng lòng tri ân và lòng tin của mọi người.
Calm yourself down
Student: My favorite thing about mindfulness is that you can calm yourself down on a test and help you pass a test.
Tình thương yêu bất diệt
Sự giác ngộ thường được mô tả như một cuộc hành trình lên đỉnh một ngọn núi.
Chúng ta để lại sau lưng những lưu luyến giữa trần thế, từ từ chinh phục đỉnh
cao. Một khi đã lên đến đỉnh, chúng ta đã vượt qua tất cả khổ đau. Vấn đề duy
nhất của phép ẩn dụ này là chúng ta bỏ lại tất cả những người khác ở phía sau.
Nỗi đau khổ của họ vẫn tiếp diễn, và sự trốn chạy của chúng ta không hề làm nỗi
đau của họ được thuyên giảm.
Đã đến lúc phải hành động
Ngày nay chúng ta đang sống trong một thời đại với nhiều khủng hoảng nghiêm trọng, đương đầu với những thử thách cam go nhất mà nhân loại chưa từng đối mặt: những hậu quả về sinh thái do cộng nghiệp của chúng ta gây ra.
Phương thức chia sẻ
Theo giới luật dành cho người xuất gia,
chư tăng ni không được phép nhận tiền hay thậm chí không được trao đổi hàng hóa
hoặc buôn bán với người cư sĩ. Họ sống hoàn toàn nhờ vào phương thức chia sẻ tự
nguyện.
Quay về trong tỉnh thức
Một
trong những điều tôi suy tư và thấy lợi ích cho mình là bắt đầu mọi việc ngay
bây giờ và ở đây, ngay chỗ mà ta đang đứng. Chúng ta nên bắt đầu ngay bây giờ
và ở đây để có khả năng nhận ra thân thể, tình cảm và tâm thức mình ra sao ngay
trong giây phút hiện tại, thay vì bắt đầu từ chỗ “Thầy Sumedho dạy hãy lắng
nghe tiếng gọi thinh không mà con đâu có nghe gì đâu – Ngài muốn nói gì với tiếng
gọi thinh không?” Tiếng gọi thinh không là chuyện khác. Điều quan trọng ở đây
không phải là tiếng gọi thinh không hay bất cứ điều gì khác, mà là nhận chân sự
thật như nó đang là ngay bây giờ. Vì vậy, dù quý vị đang ở trong bất cứ trạng
thái tâm thức nào, ví dụ đang phân vân không biết Thầy Sumedho đang nói gì, nếu
quý vị đang ý thức được rằng quý vị đang suy nghĩ như vậy, đó chính là tỉnh thức.
Màu xanh - Bây giờ...
Lâu lắm, vào những
ngày cuối thu năm ấy , có dịp lên núi thăm người bạn đồng hành đang tịnh tu ở gần
Hang Mai (Núi Dinh, Bà Rịa), nhưng ở phí trên cao hơn. Lúc ấy, đường đất mòn
nhiều trơn trợt khó đi vã lại vì sáng sớm nên muôn lá cỏ rõ ướt sương khuya, phần
không quen lối mòn dốc hiểm, khi đến nơi thì nắng đã rót vàng trên lưng núi.
Đi chùa - Học cách an tâm
Nguồn: Giác Ngộ, 2013-12-09
Tác giả: Thiện Ý
Chúng ta đến chùa để tìm sự an tịnh, đó là nhu cầu chính của người đi chùa. Phần nhiều, chúng ta đi chùa vì mình đang gặp khổ nạn nên muốn tìm một nơi yên tịnh nào đó để ‘lánh nạn’.
Tác giả: Thiện Ý
Chúng ta đến chùa để tìm sự an tịnh, đó là nhu cầu chính của người đi chùa. Phần nhiều, chúng ta đi chùa vì mình đang gặp khổ nạn nên muốn tìm một nơi yên tịnh nào đó để ‘lánh nạn’.
Chữ "NHẪN" Trong Kinh Phật
Chữ nhẫn từ
ngàn xưa, trong văn hóa phương Đông, vẫn luôn được ca ngợi là phương châm thần
hiệu trong việc đối nhân xử thế, là cánh cửa dẫn đến mọi đức hạnh. Dân gian ta
thường nói “Một câu nhịn là chín câu lành” hay “Chữ nhẫn là chữ tương
vàng, ai mà nhẫn được thì càng sống lâu”. Người Trung Quốc có rất
nhiều câu thơ ca ngợi diệu dụng của chữ nhẫn.
The Railroad Station
They got off the Oimachi train at Jiyugaoka Station, and Mother took Totto-chan by
the hand to lead her through the ticket gate. She had hardly ever been on a train before and was reluctant to give up the precious ticket she was clutching.
Giới thiệu sách: THÍCH NGHI VỚI VÔ THƯỜNG
Cuốn sách này bao gồm 108 bài học thực tế, được tập hợp từ
những tác phẩm của Pema Chodron. Đây là những bài học tinh yếu hướng cuộc sống
chúng ta theo tinh thần Phật giáo đại thừa. Đại thừa (Mahayana) nghĩa là “cỗ xe lớn”, con đường dẫn dắt chúng ta dần ra
khỏi thế giới ngột ngạt của định kiến cá nhân, để đến với thế giới giao hảo rộng
lớn của tình người. Những bài học chọn lọc này cho chúng ta một cái nhìn tổng
quan của Phật giáo đại thừa, một nguồn hương vị mà thực hành thiền định sẽ mang
lại, và những gợi mở bổ ích để ứng dụng cách nhìn và pháp thiền này trong cuộc
sống thường ngày.
Lễ cúng trường
Truyện ngắn của Võ Hồng
Khi những cơn mưa gió cuối cùng của
tháng Mười đã qua đi, khi những ngày tháng nắng hanh đầu mùa của tháng Mười một
rắc vàng trên cảnh vật, lũ học sinh trường Ngân Sơn bắt đầu háo hức vì nghĩ đến
Tết sắp đến. Thằng Sanh báo tin Tết trước nhất. Nhà má nó bán hàng xén nên nó
sát với mùa tiết hơn mọi đứa khác. Một buổi sáng nó hớn hở hỏi lũ bạn:
Con đường hài hòa
“Có
chánh định thì có tỉnh thức, dù là tâm định đã yên sâu hoặc chưa sâu. Có chánh
định thì có chánh niệm và tỉnh giác. Tâm định như thế sẽ đưa đến trí huệ, chắc
chắn là như vậy. Người thực hành cần hiểu rõ điều này.”
Hôm nay tôi muốn hỏi tất cả
các vị một điều. Các vị đã suy nghĩ kỹ chưa, đã quyết tâm và yên lòng thực hành
thiền hay chưa? Tôi hỏi như vậy là vì ngày nay, có rất nhiều người dạy thiền, cả
xuất sĩ lẫn cư sĩ. Vì lẽ đó, tôi e rằng các vị có thể nghi ngờ và dao động. Khi
nào chúng ta hiểu rõ về việc thực tập của mình, chúng ta mới yên lòng và giữ
tâm vững chãi được. Các vị cần hiểu con đường bát-thánh-đạo không khác với con
đường đạo đức, thiền định và trí huệ. Ba yếu tố đạo đức, thiền định và trí huệ
phát triển đồng thời cũng như tám yếu tố của bát-thánh-đạo hỗ trợ nhau phát triển
vậy. Chúng ta thực tập cốt yếu là nhằm phát triển tám yếu tố này bên trong
chúng ta.
Nhu Nhược - Truyện ngắn của Anton Chekhov
TQ: Nhu nhược là một trong các yếu tố bào mòn niềm tin của
con người. Hưởng ứng nỗ lực Tái tạo niềm tin của FACE và Đại học Hoa Sen
(09.12.2013), chúng tôi xin giới thiệu truyện ngắn hài hước đặc sắc của Anton
Chekhov phản ánh tính nhu nhược của con người. Trên đời này làm kẻ mạnh mới dễ làm sao? Một phần cũng vì kẻ yếu thường
hay nhu nhược...!
Một hôm tôi gọi cô Iulia Vasilievna - gia sư của bọn trẻ đến
phòng làm việc. Đã đến hạn thanh toán tiền công cho cô ấy.
-Cô ngồi xuống đi, cô Iulia Vasilievna - tôi nói
- tôi sẽ thanh toán tiền công cho cô. Tôi chắc cô cũng cần
tiền, nhưng là một người tự trọng nên chắc cô không tiện hỏi, đúng không? Chúng
ta đã thoả thuận với nhau là 30 rúp một tháng nhỉ.
Giáp Văn Dương: Câu chuyện của niềm tin
TQ: Nhân dịp tham dự chương trình Tái tạo niềm tin của FACE và Đại học Hoa Sen tổ chức ngày 09.12.2013, chúng tôi xin giới thiệu lại bài Câu chuyện của niềm tin của TS Giáp Văn Dương chia sẻ cùng các anh chị và các bạn.
Gần mười hai năm học tập và làm việc ở nước ngoài, tôi có bạn bè mới, thầy cô mới, đồng nghiệp mới. Trong công việc không có định kiến, không có phân biệt. Tất cả diễn ra trong một sự trung thực và cởi mở hồn nhiên. Hồn nhiên đến mức ngạc nhiên.
Nguồn:
Tia Sáng, ngày 06/02/2013
Tác giả: Giáp Văn Dương
Tác giả: Giáp Văn Dương
Câu
chuyện của niềm tin
1.
Như bao bạn trẻ khác, tôi rời quê khi học hết phổ thông. Rồi cũng như bao người
khác, tôi ra nước ngoài học tiếp khi xong đại học.
Gần mười hai năm học tập và làm việc ở nước ngoài, tôi có bạn bè mới, thầy cô mới, đồng nghiệp mới. Trong công việc không có định kiến, không có phân biệt. Tất cả diễn ra trong một sự trung thực và cởi mở hồn nhiên. Hồn nhiên đến mức ngạc nhiên.
Thương mái trường xưa
Truyện ngắn của Võ Hồng
Chiều qua đi ngang rạp chiếu bóng Hưng
Ðạo, tôi gặp cô Châu Phi và thầy Ngân.
Tôi mừng quá:
- Chào
thầy, cô. Thầy, cô còn nhớ em không?
Cô
Châu Phi cười liền:
- Sao
không nhớ? Em chuyên môn đọc chữ because ra thành bia cam cô quên
sao được?
Tiếng Chuông Triêu Mộ
Truyện ngắn của Võ Hồng
Trong thơ văn Phật giáo có hai câu thơ quen thuộc :
Thấy nguyệt tròn thì kể tháng
Nhìn hoa nở mới hay xuân.
Thấy nguyệt tròn thì kể tháng
Nhìn hoa nở mới hay xuân.
Giữa Tĩnh Lặng Cao Nguyên
Nguồn: Tạp chí Văn Hoá Phật Giáo 12/2007
Tác giả: Huỳnh Ngọc Chiến
Tôi quay lại Buôn Ma Thuột trong chuyến công tác hằng năm. Nhưng lần này tôi về với cái thành phố cao nguyên trầm lặng đó - thành phố mang tướng ”nội mi” của người phụ nữ đứng tuổi - với tâm trạng trĩu nặng muộn phiền.
Có thể và... Phải
Thanissaro: Chúng ta không chỉ có thể tôn trọng ước muốn chân hạnh phúc và khả năng đạt được hạnh
phúc của mình, mà chúng ta phải tôn
trọng những điều này, nếu chúng ta không muốn bị dao động trước sức mạnh của
các tôn giáo khác và của các thế lực đời thường trong xã hội cũng như trong
chính bản thân mình lôi kéo chúng ta theo những hướng đi khác.
Vui thú điền viên
Nguồn: Saigontimes
Trần Văn Thọ: Cả ba lần dân tộc Việt Nam chiến
thắng giặc Nguyên Mông đều do Trần Hưng Đạo chỉ huy. Sau lần thứ ba (1288),
quân Nguyên đã chấm dứt dã tâm thôn tính nước ta. Việt Nam bước vào giai đoạn
hòa bình, lại được sống dưới thời của các bậc anh quân Trần Nhân Tông (trị vì từ
năm 1278-1293) và Trần Anh Tông (trị vì từ năm 1293-1314). Trong hoàn cảnh thuận
lợi đó, Trần Hưng Đạo đã yên tâm vui thú điền viên, ngao du sơn thủy. Nhưng vào
những ngày cuối đời của ông, một câu chuyện gây xúc động và trở thành một điểm
son chói lọi trong lịch sử Việt Nam là sự kiện vua Trần Anh Tông đến nhà thăm
và hỏi ý kiến về kế sách giữ nước nếu quân giặc sang xâm lăng lần nữa. Câu trả
lời của Trần Hưng Đạo có giá trị muôn đời: “Thời bình phải khoan thư sức dân để
làm kế sâu gốc bền rễ, đó là thượng sách giữ nước”. Và hình ảnh vị vua trẻ đến
gặp lão quốc công để thổ lộ những lo âu về vận nước và mong được chỉ bảo thật đẹp
làm sao! --- Đọc thêm
Tự nguyện
Sáng tác:
Trương Quốc Khánh
Trình bày: Trần Khánh.
************************
Nếu là chim, tôi sẽ làm loài bồ câu trắng
Nếu là hoa, tôi sẽ làm một đóa hướng dương
Nếu là mây, tôi sẽ làm một vầng mây ấm
Nếu là người, tôi sẽ chết cho quê hương.
Là chim, tôi sẽ cất cao đôi cánh mềm
Từ Nam ra ngoài Bắc báo tin nối liền
Là hoa, tôi nở tình yêu ban sớm
Cùng muôn trái tim ngất say hoà bình.
Là mây, theo làn gió tôi bay khắp trời
Nghìn xưa oai hùng đó nên xin tiếp lời
Là người, xin một lần khi nằm xuống
Nhìn anh em đứng bên cắm cao ngọn cờ.
Trình bày: Trần Khánh.
************************
Nếu là chim, tôi sẽ làm loài bồ câu trắng
Nếu là hoa, tôi sẽ làm một đóa hướng dương
Nếu là mây, tôi sẽ làm một vầng mây ấm
Nếu là người, tôi sẽ chết cho quê hương.
Là chim, tôi sẽ cất cao đôi cánh mềm
Từ Nam ra ngoài Bắc báo tin nối liền
Là hoa, tôi nở tình yêu ban sớm
Cùng muôn trái tim ngất say hoà bình.
Là mây, theo làn gió tôi bay khắp trời
Nghìn xưa oai hùng đó nên xin tiếp lời
Là người, xin một lần khi nằm xuống
Nhìn anh em đứng bên cắm cao ngọn cờ.
Mời Nghe lời ca
Ba thứ cần trang bị cho học sinh nghèo
Nguồn: Tia sáng 17/7/2008
Số đông dân nghèo thường chỉ học hết
bậc tiểu học là đã phải đi làm kiếm sống để nuôi bản thân và phần nào giúp gia
đình. Họ muốn học những gì cần thiết nhất để trước mắt có thể sinh sống được
trong xã hội hiện tại cái đã. Vì vậy mọi chính sách của Nhà nước và chiến lược
giáo dục hãy phải xuất phát từ thực tiễn hiện nay của số đông và nhìn về tương
lai lâu dài của sự phát triển đất nước. Tôi nghĩ trước mắt cũng như lâu dài có
ba thứ cần trang bị cho đa số học sinh nghèo ngay từ cấp một.
Tự nguyện - Hướng về quê cũ lúc chiều tà
Nguồn: Sách Hướng về quê cũ lúc chiều tà của Bùi Trọng Liễu
Tôi mượn đầu đề của bài ca “Tự nguyện”
của Trương Quốc Khánh [1]
Tôi xin mào đầu cho kỹ, kẻo gây hiểu
lầm, bị chửi oan.
Thời gian gần đây, một số người bước
vào tuổi già, nhìn lại quá khứ của mình, muốn điểm lại xem có gì đáng hối tiếc
không.
Subscribe to:
Posts (Atom)